Có bao giờ bạn cảm thấy cuộc sống này thật bất công? Tại sao ở hiền mà chưa gặp lành? Quy luật Nhân Quả có thật sự vận hành hay không?
Người sống lương thiện, yêu thương mọi người thì lại gặp phải nhiều trắc trở, khó khăn. Người vì lợi ích cá nhân mà sẵn sàng đạp đổ bức tường nhân cách, đẩy người khác xuống bờ vực để mình được hưởng lợi lại cứ gặp may mắn. Điều đó khiến bạn phải thốt lên tự hỏi “Công lý ở đâu? Luật Nhân Quả ở đâu? Tại sao họ chưa gặp một quả xấu?”.
Hay như chính cuộc sống của tôi, cũng đã từng giúp đỡ hết lòng cho một ai đó, nhưng kết quả nhận lại là sự phũ phàng đến tàn nhẫn. Tôi cũng đã từng than thở với ông trời rất nhiều, rất nhiều…
NHƯNG KHOAN, bạn đừng vội than trời, trách đất như tôi mà đẩy hết mọi tội lỗi ra bên ngoài, Hãy THAN TRÁCH MÌNH nếu bạn không đọc hết bài viết dưới đây để hiểu rõ những gì tôi đã khám phá ra.
Có chăng Luật Nhân Quả không vận hành?
Chiều mùa đông muộn, giữa mưa phùn lất phất lạnh lòng người, tôi sững sờ lẫn xót xa khi chứng kiến cảnh đứa bé hai tuổi ngơ ngác chưa hiểu chuyện đã phải đeo tang người mẹ xấu số. Người sang thế giới bên kia là một cô giáo mầm non yêu nghề - mến trẻ. Cô khá thân với tôi, nên những ngày cuối đời tôi chứng kiến được cơn đau hành hạ cô về cả thân xác lẫn tâm hồn. Cô đau đớn mỗi ngày vì những biến đổi trên cơ thể, tôi không còn nhận ra một hình ảnh cô giáo nhiệt huyết như ngày nào. Năng lượng cô kiệt quệ, đôi mắt cô hay nhắm nghiền để cảm nhận từng cơn đau, nhưng đôi môi thì vẫn nở nụ cười thật tươi khi có ai đó đến thăm.
Mời bạn lắng nghe phiên bản Radio bài viết "Bạn đã thật sự hiểu đúng về luật Nhân Quả"
Điều làm tôi đau đớn, bực dọc trong người là câu hỏi về sự bất công, sao nó cứ văng vẳng trong đầu tôi. Luật nhân quả vận hành ở đâu, khi mà một người sống hiền lành, tử tế, yêu từng ngọn cỏ đến nhành hoa, nếp sống đẹp của cô động lòng tất cả mọi người, nhưng lại ra đi khi tuổi đời còn quá trẻ như vậy. Giữa những tiếng khóc nghẹn ngào của người ở lại, tôi vẫn nghe đâu đó những lời oán trách na ná giống tiếng nói bên trong của tôi “Ở hiền sao chẳng gặp lành, ông trời thật không có mắt”.
Tôi bỗng thấy hoang mang cực độ vì câu nói mà tôi luôn cho là đúng “Gieo nhân nào ắt gặp quả đó”. Nhân gì ở đây? Quả gì ở đây? Công bằng gì ở đây? Cô ấy là một trường hợp ngoại lệ cho luật nhân quả hay sao? Một loạt câu hỏi rơi vào hư vô như cuốn phăng đi niềm tin về lẽ sống “chỉ cần sống tốt – trời xanh sẽ an bài” mà tôi đã gây dựng cho mình, nay bỗng dưng đổ sụp hoàn toàn.
Hiểu đúng về Luật Nhân Quả
Luật Nhân Quả vận hành trong quá khứ, hiện tại và cả tương lai
Những câu hỏi này đã đeo bám, dày vò tôi suốt một thời gian dài, cho đến một ngày tôi nhìn thấy cuốn sách “Muôn kiếp nhân sinh” (Phóng tác Nguyễn Phong) trong buổi chia sẻ của Thầy Trần Việt Quân. Tôi đã tìm và ngấu nghiến đọc thâu đêm suốt sáng. Những hồi tưởng về muôn ngàn kiếp của ông Thomas khiến chân lý lần nữa sống dậy trong tôi. Hóa ra luật Nhân Quả mà tôi tin không chỉ diễn ra ở kiếp sống này mà kéo dài dằng dặc giữa luân hồi sinh tử mênh mông vô tận. Tôi chỉ nhìn thấy một chiều rất hạn hẹp về người bạn xấu số của tôi chỉ trong một cự ly thật ngắn ngủi, vậy mà tôi đã vội võ đoán.
Tôi nhẹ nhõm vì tìm được câu trả lời: “Người mẹ trẻ ấy ra đi vì đã hoàn thành xong nhân duyên, xong bài học của mình trong kiếp sống ngắn ngủi vô thường này. Kiếp này gieo nhân tốt, nếu chưa kịp nhận quả đời này, những đời sau sẽ dần dần nhận đủ”.
Nhận thức này giúp tôi có cái nhìn toàn diện hơn về luật nhân quả: tôi hiểu tại sao mình sinh ra ở ngôi nhà này, đất nước này, gặp gỡ những người này; vì sao có người sinh ra đã ở vạch đích, có người vừa chào đời đã bị cuộc đời vùi dập tơi bời; có người cố gắng mãi vẫn không hết khổ, có người chỉ cần bắt tay đã may mắn và thuận lợi…Luật Nhân Quả bất thiện trổ ngay ở thời điểm hiện tại – ai ai cũng thấy, nhưng có những nhân phải lăn lộn qua vô vàn kiếp mới hết nợ - điều này mới đáng sợ.
Ứng dụng Luật Nhân Quả vào cuộc sống
Chiêm nghiệm cuộc sống để có nhiều góc nhìn đa chiều
Từ khi hiểu được sâu sắc Luật Nhân quả, tôi nghiệm lại cho mình nhiều điều.
Đừng thấy một người sống hiền lành nhưng lỡ gặp xui xẻo đã vội phản bác rằng trời xanh không có mắt rồi ngẫm: chết là hết, tử tế nhường nhịn làm gì để thiệt thân.
Đừng thấy một người sống không thiện lành, ức hiếp kẻ yếu hơn mình nhưng lại đang sống trong nhung lụa mà cho rằng không có công lý ở đây.
Đừng vì thấy bản thân đang nỗ lực mỗi ngày nhưng kết quả chẳng như ý muốn, mà buông xuôi. Hay vì muốn đi đường tắt để cầu lợi về mình nhanh hơn mà làm trái đạo lý, tổn hại đến người, đến thiên nhiên.
Trong kinh có câu: “Muốn biết nhân kiếp trước, hãy xem sự thọ hưởng đời nay. Muốn rõ quả kiếp sau, nên xét sự tạo tác trong hiện tại”. Thất bại đến, biến cố đến, đau khổ đến đó là quả do mình gieo từ trước, nhưng thái độ và lựa chọn của chúng ta ngay tại thời điểm đó mới quyết định nghiệp lực của mình. Đừng sống như một bản thể, bởi chúng ta sinh ra ở kiếp này là để tiến hóa, để hoàn thành bài học mà vũ trụ đã mang đến cho mỗi người.
Kết luận
Luật nhân quả không chừa một ai, chỉ có là đến sớm hay muộn, đến ở kiếp này hay kiếp khác. Tin vào luật nhân quả ko phải là mê tín hay mặc kệ dòng đời xô đẩy, mà để chúng ta ý thức tự cải vận bằng cách sửa hành vi, điều chỉnh Thân – Khẩu – Ý.
Bạn tự chịu trách nhiệm với nhân mình gieo, sống tử tế trọn vẹn như những đóa hoa ở ngay phút giây hiện tại để dù ở thời điểm nào, kiếp sống nào ta cũng bình an – hạnh phúc.
Còn bạn, bạn đã hiểu và trải nghiệm luật Nhân Quả như thế nào. Hãy bình luận bên dưới để chia sẻ câu chuyện của mình nhé!
Nội dung: Nhàn Lý - Học viên lớp Content 3 Gốc
Biên tập: Khánh Vi
Theo ý kiến của mình, bài này có thể khai thác thêm những biến thể khác của luật nhân quả trong cuộc sống, trong công việc, được diễn đạt dưới những hình thức khác những khi suy ngẫm sâu thêm thì vẫn là luật nhân quả vận hành: ví dụ: cause-effects, quy luật gieo hạt, quy luật cho nhận, luật tiến hóa, luân hồi ...
Trước giờ mình cũng nghĩ như bạn vậy, luôn hỏi tại sao người tốt lại gặp nhiều đau khổ, nhờ bài viết này mà mình ngẫm ra được nhiều điều. Và mình cũng đã đọc sách muôn kiếp nhân sinh của tác giả Nguyên Phong, từ đó mình càng vững tin hơn vào nhân duyên, mỗi khi có người đối xử không tốt với mình, mình cũng thôi trách móc họ bởi mình biết rằng tất cả đều có nguyên do, những người mình cần gặp là người mình phải học. Người thân mình qua đời mình cũng không còn đau khổ nữa mà hiểu rằng họ đã học xong bài học ở kiếp này rồi, họ phải ra đi…